🌪️ Cảm Xúc Khi Anh Nhớ Em Nhìn Lên Trời Cao
Này người anh yêu hỡi lại gần đây với anh. Anh sẽ nói ra tương tư từ bao lâu chôn dấu. Em có biết rằng từ khi ta thuộc về nhau. Với anh tìm một ngày buồn thật khó khăn. Này người anh yêu hỡi ghé sát môi em lại đây. Anh sẽ.
Nếu như cảnh vật được miêu tả qua con mắt nhìn có vẻ khách quan, thì cảm xúc của trái tim đã khoác lên cảnh vật màu sắc chủ quan. Tại sao tác giả lại thấy giậu hoa lại là hoa năm ngoái. Điều gì đang xảy ra trong lòng người?
Đặt Cd Album chất lượng cao:https://shopee.vn/phuongphuongthao.shop?smtt=0.120857616-1659855505.9https://open.spotify.com/album/0mysh8HxI3zcj5fLZt3wnM?si=MMv
Là “ngàn thước lên cao ngàn thước xuống”, ngẫm phép đối mà mới hay cho cảnh sắc thiên nhiên nơi đất trời Tây Bắc, người ở dưới nhìn lên như chốn tiên lạc xa xăm, kẻ ở trên nhìn xuống mịt mờ mây và sương mù che kín.
Cũng như bao người khác anh Sáu đi theo tiếng gọi của quê hương đã lên đường chiến đấu, để lại người vợ và đứa con thân yêu. Sự xa cách càng làm dâng lên trong anh nỗi nhớ nhung tha thiết đứa con gái mà khi anh đi nó chưa đầy một tuổi.
cẢm xÚc anh em schannel khi nhẬn thiỆp cƯỚi duy thẨm-----anh em nhỚ subscribe channel ĐỂ cẬp nhẬt nhỮng video mỚi nhẤt nhÉ. subscribe channel: https://go
Khi nhìn thấy người hạnh phúc là tôi cũng cảm thấy hạnh phúc rồi Mỗi ngày khi bận rộn hay lúc rảnh rỗi, người đầu tiên mà tôi nghĩ đến luôn là người đó. Tôi luôn muốn biết giờ này người đó đang ở đâu, làm những gì, với ai. Tôi nhớ người đó mỗi ngày dù
Còn em chỉ biết ngồi đó, lặng nhìn những hạt mưa rơi để rồi giọt nước mắt mặn chát kia lại rơi trong vô thức. Mỗi ngày sau giờ tan ca đều khiến lòng em chông chênh đến lạ. Đã lâu rồi em cố gắng giấu đi cảm xúc thật của bản thân mình, em cứ nghĩ là mình đã
15: Hãy luôn nhớ câu nói “không có gì là tuyệt đối”. Đừng buồn khi bạn thất bại, sai lầm nhất của con người là không mắc sai lầm. 16: Đừng cố kiếm nhiều tiền, ước mơ cao sang, cố gắng khiến người khác biết bạn giàu có. Hãy cố gắng làm cho cuộc sống của bạn
A7y3x. 15 bài thơ tình “anh nhớ em” hay, giàu cảm xúc Nếu 15 bài thơ tình Anh và nỗi nhớ là chùm thơ tình của em gửi đến anh, nhớ về anh thì 15 bài thơ tình “anh nhớ em” dưới đây sẽ là những tình cảm, suy ngẫm của anh gửi đến em. Đâu đó những lãng quên Tác giả Việt Anh Con ốc bỏ đi từ lâuKhi tôi áp tai vàoChiếc vỏ vẫn nghêu ngao bản tình ca ngày đóSóng rì rào cưỡi lên ngọn gióBờ cát đã nhoà hết dấu chân em Khi tôi nhìn mặt biển vào đêmVẫn lấp lánh như ngày xưa ấyTriệu vì sao trên trời, triệu vì sao dưới nướcNào ai nhớ thiếu một vì sao Khi tôi bước đi dọc rặng phi laoChúng vẫn giữ bao năm màu nâu của đấtNụ hôn ngọt và cái ôm rất chặtChẳng giữ lại giùm tôi Tìm em màu áo tím Tác giả Như Châu Huế chiều nay nắng lắm em ơi!Sông Hương nhuộm biếc nước da trờiAnh qua bên ấy trường Đồng KhánhMong mãi mà em chẳng tới nơi. Đang xem 15 Bài Thơ Tình “Anh Nhớ Em” Hay Anh ngóng em trong chiếc áo dài,Dưới vành nón trắng tóc buông vai,Nụ cười em đến trong màu tímXua hết trong anh phút lạc loài. Chờ mãi mà sao chẳng thấy em?Nắng kia đã nhạt dưới chân thềmLòng anh sao cứ bâng khuâng mãi?Cho nỗi u hoài thêm cứ thêm! Áo tím ở đâu, em ở đâu?Sông Hương lặng lẽ chở thêm sầu!Đồng Khánh chiều nay sao vắng quá,Gió động lá vàng rơi phía sau! Xe đạp và tình ca Tác giả ĐCĐ “quay đều quay đều quay đềuthương hoài những vòng xe …”* Mình yêu nhau giữa cơn bão giáThời thị trường tình hiếm như xăngThương em lắm lẽ nào cuốc bộHú vía, còn xe đạp sườn ngang. Em tréo chân ngồi nghiêng công chúaTrước ghi-đông hoá mặt trời hồngNgực anh lãng đãng mùi hoa cỏTựa sát vào em sẽ bâng khuâng Bạn bè lắm đứa quên rồi phốTình yêu tựa gió có bằng khôngAnh phước lớn ông trời chiếu cốMôi em ru bằng giọng chim lừng Lỡ xẹp lốp, hãy nghe lá hátBớt hoài nghi mỗi lúc tuột sênXóc ổ gà đừng mau nước mắtCho anh hôn sẽ thấy thăng bằng Chiều lãng mạn thường khi rỗng túiNắng thật thà chẳng khẩu trang đâuChê nhà hàng mình ngồi quán bụiLy chè ngon như mối tình đầu … Anh tốt số còn răng còn …dépCòn cô công chúa ngự sườn ngangCòn một túi thơ, bờ ngực lépLen giữa dòng đời ngợp khói xăng. * Lời bài hát “Xe đạp ơi!” – Ngọc Lễ Kể với em! Tác giả Nguyễn Kiên Giang Mấy mươi thế kỷ người điHoang sơ đã bớt, còn gì không vuiXuyên sơn vạn lý xương vùiMới nên một mớ bùi nhùi hôm nay Trần gian tính tháng, tính ngàyTính hơn, tính thiệt mới hay dở ngườiChỉ là đơn giản tiếng cười!Mà đau đứt ruột, mà tươi đọa đày Mấy mươi thế kỷ người sayThương yêu sao vẫn chưa đầy nhân sinhMỗi sớm mai, mỗi bình minhMà ta vẫn nghĩ là mình đấy thôi! Đêm đêm sao vẫn đổi ngôiThường thường anh vẫn hay ngồi nhớ emMặc cho mưa gió cũ mềmKệ cho thần thánh lèm bèm điếc tai! Mấy mươi thế kỷ chạy dàiKhùng điên thì tỉnh, hiền tài thì mê…Mấy mươi thế kỷ người vềTa gửi em ánh trăng thề làm tin! Khép một cuộc đi… Tác giả Nguyễn Thanh Hải múc muỗng nắng cuối năm khuấy đầy ly giómột ngụm nhớ mát lành thấm giọng ban trưahoa vông muộn mằn bay xác đỏcháy lên bao kỳ vọng cho người nắng hỏi sao ta mãi mồ côibưng tiếng cười thả vào trời vô cảmngôn ngữ nào điếc đác trưa nay qua mùa phiêu du đêm về hiện thực với ngàycầu vồng trượt chângai vông cào rách ngựcem phúc khảo tađùa cợt mặt trời qua những rừng đêm về ban mai trổ ngọncuộc bát quái ngũ hành bến đỗ phiêu linhmộng du chạm vào tarực ngày rơm rạ qua mùa hoàn nhiệm hoa lá xanh rì vết chim trên mắtgương mặt lãng quên rụng lấp dấu mùabầy hoài niệm cựa mình lên tiếngcó bao giờ đẽo gọt được tuổi tên mượn kỷ niệm khuấy tràn ly nhớđổ xuống mùa khép lại một cuộc đi … Buổi chiều Tác giả Nguyễn Thanh Hải Buổi chiều về nhập nhằng như gã tiều phu vác bó ngày xuống núiem yêubầu trời đã có một trăng tâm tư đêm nay ru ngàn sao êm ngủcánh đồng đã có muôn trùng dế giun hò hẹn nhau trong bài hoang ca của giódòng sông còn có lớn ròng vắt cạn đêmchỉ có đất xanh mọc nỗi buồn lên cỏ Buổi chiều làm rách khuôn ngực anhem yêuanh/ gã tiều phu/ không giải cứu công chúa bằng nụ hônchỉ mong ngược buổi chiềuban mai thức giấc thơm tóc xanh em thiếu nữ Buổi chiềungược đường timvết giómây còn có thể kéo khói che quầng thâm khuôn trăngsao anh không thể xóa quầng thâm thời gian trên má em? Biển và em Tác giả Nguyễn Tuyết Hạnh Em ngồi ngắm biển xanhAnh ước thành con sóngEm một mình lẻ bóngAnh ước thành chiếc ô Trên ngọn sóng nhấp nhôAnh ước thành thuyền nhỏCó em yêu trên đóTa giong thuyền ra khơi Bao bến bờ xa xôiAnh vẫn về bến cũGió ru hàng dương ngủAnh nhẹ nhàng ru em Khúc tình ca êm xanh và cát trắngChiều êm ngày biển lặngAnh ước ngồi bên em! Lối xưa Tác giả Văn Thành Lê Minh họa Blog radio Vô tình bước lạc lối xưaNghe hồn chếnh choáng như vừa giêng haiTôi, em và giấc mơ dàiCòn gì? Khúc hát đi ngoài hư vô. Bài thơ tình cũ nơi môGiờ đây còn chắc cũng khô khốc ngàyEm cười tôi tỉnh thành sayHai vòng ôm vẫn chưa đầy yêu thương. Nhớ nhung ướp đẫm cung đườngĐể tôi dẫm phải dậy hương tháng ngàyLặn tìm trong gió heo mayNghe buôn buốt nhớ ánh mày chông chiêng. Xưa ơi sấp ngửa chao nghiêngRơi cong vành nón về riêng lối nàoSao giờ tôi với nôn naoVô tình lại bước lạc vào lối xưa. Xem thêm Cách Cài Mật Khẩu Cho Máy Tính Windows 7 8 10 Đơn Giản Nhất, Cách Đặt Mật Khẩu Win 7 Cho Máy Tính, Laptop Mùa mới Tác giả Phong Linh Em àTháng mười một vừa rớt xuống lòng bàn tayAnh giật mình như đứa trẻ con phải bỏngThời gian đã căng buồm giữa sóngSao nỗi buồn không chịu ra khơi? Ai đó nói rằng “cô ấy khác rồi”Họ gọi em bằng một danh từ khácJessica?Jannesa?Chẳng biết nữaEm xếp tiếng mẹ đẻ vào chiếc hộp vuông vắnHai tiếng “thương anh” từ đó im bặtChỉ nụ cười và những giọt nước mắtVẫn không chút ưu tư… Mùa đông bên anh gió bấc mưa mùNơi có em mây hồng nắng ấmEm à…Melbourne có thương em không?Có cùng em nghe tình ca mỗi tốiVà đặt lên môi em những chiếc hôn vộitrước bình minh? Thành phố ấy không có dấu chân chúng mìnhKhông có em dỗi hời nói anh mặc thêm áoKhông có anh mặc mưa và dông bãoThức trắng đêm dài những lúc em đau… Thành phố không có chúng mình nên chẳng lạc mất nhau Biết đâu Tác giả Phong Linh Em trở vềMột ngày phố xá vắng tênhĐàn mây xám trên đầu xô rất nhẹVậy mà đám lá vàng bị gió xới tungVà rơi… Em kể về những ngày lạc nhau giữa phố ngườiEm đã đi qua nhiều mùaYêu nhiều ngườiCó nhiều thứNhưng chưa bao giờ ngừng nhớ về tôi Đám lá vàng vẫn bị gió xới tungNước mắt em bay xuôi chiều chiếc khăn quàng cổCó lẽ vì áo choàng không đủ ấmChiếc nhẫn lấp lánh ngón áp út run run… Tôi bối rốiKhe khẽ hát “bài không tên trở lại”Rồi đặt môi mình lên nước mắt người con gáiNhưng không gian vẫn toàn tiếng khócNgười đặt lên mộ gã hành khất nhành hoa trắng… Gió đã tắt từ bao giờ nhưng những chiếc lávẫn rơi… Những bậc thềm Tác giả Đinh Hiếu Minh Ảnh minh họa Anh đã mang trong mình quá nhiều mùa đôngđể nông nỗi không biết đến mùa xuân ở bậc thềm thứ nhất,nơi em đã đợi anh,khi anh như một cơn gió buồn bã,chỉ thổi qua những hàng cây trong đêm, và nằm nhung nhớ,anh hát bài ca về mùa đông,ở bậc thềm thứ hai,anh nhận ra chiếc khăn màu mận tím,em đan chằng chịt những nhớ thương,có một chiếc lá vừa rơi, hoà vào buổi chiều,anh xa dần bằng ánh nắng cuối ngày, quên đi chiếc khăn, bậc thềm thứ hai chỉ còn một chiếc lá và mùa đông sắp cạn,anh đi về với vệt nắng héo honkhông còn đợi đến ngày mùa đông tan đi, không ai đón đợibất chợtở bậc thêm thứ ba,em vẫn đợi chờvà mùa xuân. Thành phố mùa đông… Tác giả Hữu Nam Ảnh Em như con thác- trút xuống thế gian bao tiếng hờnLòng người tê dạiSương phủ mờ thành phốAnh đứng nhìn em – đỉnh Labiang dần xa ngàn dặmChẳng thấy em đâu. Chiều tàMột cơn mưa lõa thểMặt trời ngụp lặn sau ngọn núi phía chân trờiKhóc – cánh hoa tàn nhanhEm mắng rủa mùa đôngMùa xuân chết lặng không bến bờ mong nhớ. Rừng thông lặng lẽ – em khẽ cười bên bếp lửaTrong túp lều còn một thiên sứ mùa đôngVội vãTa ôm em cùng tiếng nấcNâng niu tình ái đêm vềNgọn lửa cháy – thành phố ấm lên… Như vẫn có mùa thu Tác giả Huệ Nguyễn Tặng Hạnh Ngân không có mùa thu cao nguyênta mường tượng ngọn heo may làm nũng bên bậu cửamang từ em chút nhớxõa tóc che ngang mùa yêu mê say!giấu vào ngàyse se giọt mắtta lăn trong/ làn hương emlấm láp điều bí mậtchảy tràn môi son lời tình tựngã vào thơ không có mùa thu cao nguyênai khơi cho trời trong vắt?cánh chuồn ru hạt nắnghanh hao lời ban sơ“chiếc lá tuổi mình đính hạt cườm hy vọng”neo vào số phận ta vẫn bơi trong nhaukhăn gió quàng lên nỗi nhớấm vòng tay Thunghiêng ngảchiếc khóa môi ngọt chiều! em kề bên chứ xa đâucầm thu ta thả vào nhau tiếng đời! Đêm giáng sinh Tác giả Cao Vĩ Nhánh Hình minh họa Pinterest Giữa lao xao phố xáCó mấy người như anhTrong đêm đông lạnh giáMột mình đi loanh quanh. Quán bên sông đầy gióAi hẹn đâu mà chờThoáng qua màu áo biếcAnh nhớ em vô bờ. Chuông giáo đường chầm chậmRót từng giọt vào đêmTrái tim chừng trở gióĐêm thánh xưa êm đềm. Xem thêm Những Tin Nhắn Dành Cho Người Yêu Hay Và Ý Nghĩa Nhất, 10 Tin Nhắn Tình Yêu Hay Nhất Anh Dành Cho Em Tình đã thành tình cũEm ngày xưa đã xưaXa đôi bờ tóc rốiThoảng thời gian sương mù. Có chút nắng vừa rơi em ạ Tác giả Tâm Nhiên Có chút nắng vừa rơi em ạTrước hiên nhà mùa đông lãng đãng trôiBức tường loang ánh mắt rối bờiRêu phủ úa bởi một người không về nữa Căn gác nhỏ cái gì cũng nhỏAnh thả từng kỷ niệm cất vào chaiKỷ niệm lăn khô khốc loang dàiCứa vào tim đau cả từng nhịp đập Phố của em, những dòng người tất bậtTiếng ầm ì lẫn trong tiếng hỏi thămMuốn kể em nghe, mọi người vẫn ân cần…Cuối cuộc gọi tiếng thở dài buông tút… tút… Có những khi em rưng rưng bật khócEm rất buồn, giận lắm bởi người taAnh lặng thinh, mưa ướt sũng hiên nhàBiết dỗ làm sao, hai trái tim lạc bước Phố huyện mình vẫn vẹn nguyên như trướcCon đường bé và cái gì cũng béTiếng mở cửa mỗi sớm mai cũng cọt kẹt chạm vào nhau khe khẽEm không về nữa thật rồi… nhớ không hả, phố ơi…
Mục lục Những bài thơ về nắng theo mùa Những bài thơ về nắng mùa đông Chùm thơ về nắng mùa hè Thơ về nắng mùa thu hay Thơ về nắng trong mùa Xuân Những bài thơ về nắng và em Những bài thơ về nắng công trường Những bài thơ về nắng chiều Những bài thơ về nắng ở 2 miền đất nước Thơ về Nắng Hà Nội Thơ về nắng Sài Gòn Thơ về nắng cho trẻ mầm non Thơ về nắng và gió Những bài thơ về nắng buồn Thơ về nắng hoài niệm Bốn mùa hoa tàn hoa nở, vạn vật cũng đổi dời, chỉ có nắng là vẫn ngày ngày hiện hữu quanh ta. Nắng đem ánh sáng và sự ấm áp đến với thế giới. Và nắng đem hồn mình thả vào những vần thơ gây nhớ thương. Dưới đây là tổng hợp một số bài thơ hay về nắng qua các chủ đề. 1. Những bài thơ về nắng theo mùa Mỗi khi đi qua một mùa, nắng lại khoác lên mình một lớp áo mới. Mùa xuân nắng trong trẻo, đùa giỡn cùng hoa, bướm. Hè về, nắng rực cháy chiếu mình qua những tán cây, trải dài khắp những cánh đồng thơm mùi lúa mới. Nắng mùa thu lại trở mình trở nên thi vị hơn. Có lẽ vì vậy mà các nhà thơ thường ưu ái mang nắng thu vào án thơ văn của mình. Cuối cùng, khi những cơn gió mùa đông ngang qua, những tia nắng mạnh mẽ xuyên qua màn mây, còn mang theo hơi ấm, vỗ về những tâm hồn còn đang lạnh lẽo. Nắng lúc nào cũng lung linh, cũng ý vị trữ tình, cùng theo dõi bên dưới để xem hình dáng của nắng qua bốn mùa được khắc họa như thế nào nhé! Những bài thơ về nắng mùa đông Cứ ngỡ mùa đông là mùa của những cơn gió hanh khô, của những đợt mưa kéo dài. Nhưng thật ra, mùa đông vẫn còn đó những tia nắng mạnh mẽ, xuyên qua tầng tầng lớp lớp những áng mây, xuyên qua tán lá xanh mà đến bên tâm hồn thi sĩ. Nắng mùa đông da diết đấy, đượm buồn đấy, làm bao người thương nhớ. Gửi Nắng Mùa Đông Em gửi cho anh chút nắng hồng Để anh say nắng, ấm mùa Đông Môi mềm một đóa mơn man ngọt Thỏa lòng ước muốn những mông lung Em gửi cho anh ửng má hồng Dưới nắng hanh buồn lẫn sắc xuân Tình nồng âu yếm đời muôn thuở Mãi mãi cùng anh chẳng biết buồn Em gửi tình em say giấc nồng Cuộn tròn trong kén những thầm mong Đêm về nỗi nhớ dài da diết Trăn trở tình kia bao nhớ nhung Say nồng đắm đuối cuối mùa Đông Hồn lặng bâng khuâng những rỗng không Khắc khoải đông về vương nỗi nhớ? Gửi ấm đông về, vạt nắng hong. Tác giả Ngọc Quang Hà Xem thêm Chạm vào tiết trời giá lạnh mùa đông qua 16 bài thơ tâm trạng Gửi Nắng Mùa Đông - Ngọc Quang Hà Gửi Nắng Mùa Đông Hãy gửi về em chút nắng hồng Cho hồn sưởi lại lúc vào đông Bầy chim nhảy nhót trên hàng lá Lũ sóc tung tăng giữa cánh đồng Suối biếc soi hình tràn giọt nhớ Hoa vàng lộ dáng lấp đồi thông Làn môi son phấn ngày đêm đợi Một nụ hôn say thật ấm nồng. Tác giả Abha Nắng mùa Đông Nắng của mùa Đông cũng lạnh lùng Như tình lãng mạn bỏ đời chung Chiều say mặt biển chờ mây nhúng Tối dỗi hồn trăng chợt lửa bùng Nát mảnh thơ sầu rơi vãi rụng Tan chiều khói nhạt vỡ tàn bung Người đi chẳng ngại lòng nao núng Để bước đường quen bỗng ngại ngùng. Tác giả Lê Cảnh Tiến Nhặt Nắng Mùa Đông - Hàn Tương Thi Nhặt Nắng Mùa Đông Tôi ngồi nhặt nắng vá mùa Đông khâu mảnh hanh hao để ấm lòng có sợi bấc nồng khâu chẳng hết quãng ngày dài mãi phía chiều không. Dúm sương sương mỏng se se khói lạnh cả chân mây lẫn đoạn chiều vết sẹo hôn hoàng bầm tím mãi chảy tràn trên xóm ngõ đìu hiu. Gió gió ngông cuồng xô đứt nắng dây dây từng vệt giá như đồng khói bếp láng giềng run rẩy đắng một mùi rơm hẩm mấy mưa giông. Tôi nhặt nắng mùa khâu tháng chạp sưởi long đong mẹ, nhọc nhằn cha tóc vương chiều vội mây sang bạc cầm nắm mùa quê tết nhập nhòa. Tác giả Hàn Tương Thi Vạt nắng mùa Đông Đâu rồi tia nắng ở ngoài sân? Băng giá từ xa kéo thật gần Ánh mắt, nụ cười em cũng lạnh Làm anh thèm chút nắng mùa Xuân Nắng đang trốn ở phương nào nhỉ? Em biết làm ơn chỉ hộ dùm Có giấu xin hoàn anh ít vạt Kẻo trời viễn xứ rét căm căm Đời anh rách nát tựa mùa Đông Xa vắng màu xanh buổi hạ hồng Giọt nắng bên trời tan mấy độ Nhờ em vá hộ kiếp long đong Đời anh đủ lạnh rồi em nhé... Lạnh kiếp tha hương với bẻ bàng Anh níu mặt trời trên đỉnh núi Hong tình xưa ấm lúc mùa sang. Tác giả Minh Tường Chùm thơ về nắng mùa hè Người ta thường nói, cái nắng chói chang của hè về làm người cũng trở nên khó chịu. Đặc biệt là những vùng đất miền nam “nắng cháy da người”. Nhưng, ở trong cái nắng hè đó, chứa chan bao giọt mồ hôi của ba, những lo toan của mẹ. Nhiều hơn hết vẫn còn là nụ cười của một thời áo trắng bên sân trường ngập vang tiếng ve và trải đầy hoa phượng đỏ. Nắng Hạ Mới chớm đầu mùa Hạ Mà đã nắng cháy da Ve râm ran các ngả Hè sang ôi, oi nồng Nhành hoa hồng héo rũ Tàn úa giữa trưa hè Trời như đổ lửa về Bao chùm lên khắp nẻo Hà Nội ơi, mây kéo Phiêu du tận nơi nào Để nắng cứ xôn xao Em nhìn vào hoa mắt Trưa hè đường vắng ngắt Hàng cây đứng im lìm Bằng Lăng chẳng rung rinh Phượng hồng như đỏ thẫm Mồ hôi ai ướt đẫm Mệt mỏi đứng bên đường Khao khát ước mưa tuôn Cho dịu dàng đôi chút! Thơ Thủy Cúc Nắng Hạ - Thủy Cúc Mùa hè nắng nóng Bình minh như giữa trưa! Nắng chang chang đổ lửa Nóng ập vào gõ cửa Gió trốn biệt nơi đâu ? Bầu trời cao thật cao Nền trời trong leo lẻo Đất cong mình dưới Nắng Cây rủ lá che thân Nắng tràn ngập khắp sân Nhựa sôi trong cây sống Mặt ao hồ nóng bỏng Không gian ngập tiếng ve Gạo tung hoa cháy bỏng Phương đốt lửa giữa trời Sợ quá mùa hè ơi ! Ở nơi đâu cũng nóng. Thơ Trần Nhạc Nắng mùa hè Chào những chùm hoa nắng Vương trên mái tóc em Đọng trên má em hiền Tô làn môi em đẹp... Long lanh trong ánh mắt Những giọt nắng mùa hè Ngân đầy điệp khúc ve Cho một mùa thương nhớ! Tác giả Ngư Phạm Nắng Mùa Hè - Ngư Phạm Nắng hạ Vừa mới sang hè nắng biết bao Không gian oi bức nóng hun cao Trời xanh thăm thẳm trời xanh biếc Nắng gắt chang chang nắng gắt gao Đàn sẻ ẩn mình không ríu rít Hàng cây đứng lặng chẳng lao xao Mây cùng với gió đi đâu nhỉ? Mong đợi mưa rào nỗi khát khao. Tác giả Đỗ Ngọc Khanh Xem thêm Những bài thơ về mùa hè đong đầy cảm xúc, giúp bạn trở lại với miền ký ức xưa Thơ về nắng mùa thu hay Không gay gắt như mùa hè, cũng chẳng dịu êm như mùa xuân, cái nắng thu có cái thanh thanh của gió, có cái rực rỡ của vạn vật hắt vào. Trong nắng thu còn có cả những hồn thơ, làm tốn bao giấy mực của thi nhân, hun đúc lên những vần thơ đi thẳng vào trái tim của người đọc. Nắng Thu Nắng Thu đẹp lắm Thu ơi Không nóng gay gắt như thời… Hạ đâu. Mềm mại se lạnh một màu Đong đưa Thu giữa nhịp cầu… đón Đông. Nồng say, mang mác trong lòng Nắng Thu thon thả thơm nồng… hương hoa. Vàng rơi lá giát tình ta Nhẹ bay trước ngõ như là… lụa bay. Nắng Thu khấp khởi vương đầy Gọi mời chị gió cùng mây… vào nhà. Nắng Thu sao thật hiền hòa Dịu êm, tha thiết như là… mắt em. Tác giả Trần Duy Ninh Nắng phai Biết rằng lỡ một lời yêu Mà anh đã hẹn trong chiều lá rơi Thu nay đã nhạt sắc trời Không còn ong bướm lả lơi ngoài vườn Biết rằng lỡ nhịp yêu thương Định mệnh ngang trái trên đường em qua Anh đi em biết là xa Mứa sầu lên một kiếp hoa phong trân Biết rằng tình yêu hiến dâng Sẽ là vô nghĩa cho lần trót yêu Biết rằng lá đổ trong chiều Nắng hồng tắt lịm mây phiêu… bồng bềnh… Xa nhau thôi nhé cố quên Thu nhòa nước mắt gió lên tình buôn… Tác giả Sóng Trào Nắng Thu đỏng đảnh Tia nắng Thu quyện mùi thơm sữa cốm Màu vàng xen trong lốm đốm mắt na Gió dịu dàng vuốt ve buổi chiều tà Hoa sen muộn đang ngả màu hồng đậm. Tia nắng chiều buông từng sợi thật chậm Sợ đêm về làn sương ngậm lạnh se Nắng vương vấn ôm ấp từng cành me Níu giữ lại bên hè tia vàng ấm. Yêu mùa Thu sáng sớm kia lấm tấm Giọt sương Thu mỏng mảnh lẫn nắng mai Nắng đỏng đảnh đổ bóng mình vươn dài Xua màn sương chạy hoài đâu chẳng biết. Nắng mùa Thu điệu đà sao đáng ghét Làm hanh hao từng vệt trên lá non Tia nắng Thu lay lắt những giận hờn Chẳng nhẹ nhàng mơn man trên vòm lá. Tác giả Hạnh Nguyễn Nàng Thu Đỏng Đảnh - Hạnh Nguyễn Nắng Thu 2 Thu về rồi sao hạ cháy còn vương Để nắng nóng như khác thường quy luật Nhìn hàng cây hong như làm khô tất Để không gian khe khắt cả là vàng Cứ ngỡ rằng đã đến độ thu sang Trời dịu mát báo thu vàng Hà Nội Bao ước mơ được vui như ngày hội Nắm tay nhau đi trên lối đường xưa Rõ ràng rồi đây là nóng giao mùa Trời nghịch cảnh vì không xua hạ cháy Người ở đâu? Hay giống trời thu vậy Chẳng dịu dàng như thường thấy thu qua Nóng hạ vương làm héo những cánh hoa Héo luôn cả chất mặn mà tình ái Ông trời ạ! Hãy ban mưa dàn trải Để thu vàng được “mát mái, thuận chèo”. Tác giả Hồ Như Thơ về nắng trong mùa Xuân Cảnh vật mùa xuân căng tràn sức sống, dịu êm mà đi vào lòng người. Phải chăng vì vậy mà nắng mùa xuân cũng trở nên chan hòa nên thơ hơn. Ngắm cảnh xuân, nhìn sắc xuân, đắm mình trong những vần thơ xuân làm lòng người cũng trở nên thanh thoát. Nắng Xuân Về... Nắng xuân về cho ấm áp không gian Để cây cối khảy đàn buông điệu hát Luồng khí hậu tinh nguyên đang dào dạt Khuyến khích mầm, nảy hạt, trổ chồi cao Nắng xuân về cho ngọn gió lao xao Lùa khe khẽ cành đào mơn mởn sắc Dang rộng đón nhánh mai vàng dày đặc Rạng rỡ màu rải rắc những nguồn vui Nắng xuân về cho ảm đạm tháo lui Tầng mây xám ngủ vùi trong dĩ vãng Đọt băng tuyết cũng im lìm thu dạng Chỉ bầu trời quang đãng ánh lung linh Nắng xuân về cho thưởng thức khang ninh Người già trẻ đượm tình thân thắm thiết Nét phấn khởi khiến tơ lòng mãnh liệt Dễ dung hòa tay siết chặt bàn tay Nắng xuân về cho chén rượu ngà say Đôi trai gái tháng ngày vun hạnh phúc Cả hai họ kết sui gia thúc dục Sớm được nhìn sung túc cảnh bầy con Nắng xuân về cho Bậu xoá héo hon Chuỗi quá khứ đọng hòn lăn trên má Bao mòn mỏi đợi chờ đươm lã chã Qua hết rồi buồn bã lấp mồ sâu Nắng xuân về lộng lẫy áo cô dâu Xe kiệu cưới cau trầu xưa nguyện hứa Nay bóng nguyệt đã tìm kia một nửa Nhẹ xuyên rèm, bén lửa chuyện trăm năm. Tác giả Tam Muội Nắng Xuân Nắng xuân rớt nhẹ vai mềm Muôn tia hạnh phúc đưa duyên vào đời Êm đềm một góc em ơi! Nụ cười khép mở trên môi ai kìa Nắng xuân thơ thẩn sớt chia Ngọt bùi cay đắng ai dìa với ai? Bên vườn cúc nói với mai Ngập ngừng muôn thuở thương hoài nghìn năm Nắng xuân nghiêng dáng dưới trần Bướm ong dán mắt thềm sân coi mòi Thương yêu cho bớt thiệt thòi Vòng tay bé dại xăm soi nỗi lòng Nắng xuân ghé ở môi hồng Lạ lùng phảng phất giấc nồng yêu đương Tình yêu ai đã khéo ươm Nắng xuân trinh khiết nhịn nhường với ai? Nắng xuân chạm bóng đôi tay Ta thương nhau nhé cho say trăm lần. Tác giả Thiên Ân Nàng xuân Ôm nàng xuân đẹp vào tay Khi làn khói mỏng còn bay ngang trời Mùi hương ai khéo đánh rơi? Ngẩn ngơ bờ giậu ầu ơi ví dầu! Nàng xuân áo mỏng tươi màu Tâm hồn bé bỏng bắc cầu sang tim Ai chờ nghìn lẻ một đêm? Lắng câu chuyện kể lòng thêm ấm lòng Nàng xuân má đỏ môi hồng Sang năm có lẽ đèo bòng nợ duyên Cuộc đời như có phép tiên Giấc mơ biến hóa ngoan hiền trong nhau Nàng xuân mơn mởn ngày nao? Tương tư ,ghé bến sông nào, tương tư? Ta còn đếm nhớ thương ư? Cây ra nõn búp giã từ khổ đau Nàng xuân e ấp mộng đầu Mở ra cánh cửa bút trào câu thơ Tác giả Ân Thiên Nàng Xuân Ơi Nàng xuân về, nàng xuân về rực rỡ Rọi vào đây trong đôi mắt long lanh Xuân thì thầm và cô đến bên anh Trong một buổi yên bình nhưng vội vã Nàng xuân về, nàng xuân hồng đôi má Nét mi cong ôi đẹp quá cô ơi Đừng vội đi kẻo bỏ lỡ một đời Rồi vụt mất cả một người chân thật Tuổi xuân đang trải đầy hoa ngọt mật Rót cho anh say ngất ái tình đi Cứ yêu thôi buông bỏ sớm làm gì Ai nỡ chối kẻ tình si mê đắm Xuân chẳng qua vạn mùa trong một nắng Nâng niu hoa cho sắc thắm đừng phai Cô tới rồi đừng cố gắng tìm ai Anh đang sẵn hai vai không người tựa Nàng xuân ơi, nàng xuân đừng lần lựa Kẻo mưa rơi làm nỗi sợ vô hình Bước giang hồ anh bỗng hóa lưu linh Không đợi tuổi và một mình vạn kiếp Tác giả Peter Hy Tấn Nàng Xuân Ơi - Peter Hy Chiều Nắng Xuân! Nắng xuân đã chiếu tỏa rồi... Cành khô lại sắp nảy chồi đơm bông Thân căng chờ đón nắng hồng Nhựa lên cho búp căng phồng nõn non Nụ em đã nhú no tròn Sương mai hôn nhẹ mép son tươi hồng Lên cao rộng mắt ngó trông Trời thanh gió mát mênh mông bạt ngàn Nắng xuân đã chiếu tràn lan Mọi nơi trắng xóa nay tan hết rồi Chỉ còn gió ấm quanh tôi Trời xanh thoáng mát trên đồi thương yêu Người đi thưởng thú hơi nhiều Ôm nắng ôm gió ôm chiều nắng xuân... Tác giả Cong Chinh CH2 Xem thêm Hòa vào không khí rộn rã khi Xuân về qua 17 bài thơ giàu cảm xúc 2. Những bài thơ về nắng và em Nhìn vào mắt em, anh thấy những nỗi buồn sâu thẳm, nhìn vào bầu trời, gửi nắng nỗi tương tư. Từng có người gửi tương tư qua cánh diều, bay lên trời cao, thỏa sức cùng mây gió. Cũng từng có người gửi thương nhớ theo dòng sông, theo dòng nước hằng mong người thấu hiểu. Cũng có người, chỉ hòa nỗi nhớ thương với nắng nhạt. Đàm đàm lan tỏa, bùi ngùi da diết. Nắng vẫn hoài thương Nắng muôn thủa vẫn nồng nàn như thế Vẫn tia vàng như để dỗ dành hoa Vẫn hong khô giọt lệ tủi hoen nhòa Vẫn kiên định tháng năm qua nào đổi Dù đôi bận cơn giông cuồng phủ lối Ngăn cách đường nên lỗi hẹn hoa yêu Nhưng tâm tư nắng vẫn nhớ thương nhiều Vẫn nung nấu biết bao nhiêu hẹn hứa Vẫn mơ ước duyên ngày kia ghép nửa Đem bờ vai để dựa lúc hoa buồn Vẫn mong chờ ve vuốt cánh hoa suôn Mơ kề cạnh ấm áp nguồn hạnh phúc. Tác giả Đoàn Phiên Gọi Nắng - Sưu Tầm Gọi nắng Gọi nắng về hong mái tóc em bay Gọi nắng mai xua những ngày giông bão Gọi nắng lên cho trắng ngần hạt gạo Gọi nắng chiều cho cơm cháo nên thơm. Gọi nắng về tỏa xuống khắp làng thôn Những bông ngô thả hồn trên núi thẳm Đồng lúa xanh hạt cho màu vàng óng Cuối lưng đồi ai đứng ngóng trông ai. Nắng mai về không còn những thiên tai Chẳng còn lo những ngày dài mưa lũ Nắng xua đi những âu lo,ủ rũ Của bao người đã mất ngủ triền miên. Gọi nắng lên cho Nam Bắc hai miền Chẳng phân chia… để nối liền ruột thịt Gửi trao nhau một tình yêu tha thiết Dưới nắng hồng thêm mãnh liệt yêu thương. Gọi nắng chiều cho bao nỗi vấn vương Hòa trong những khói rơm chiều loang tím Khói dạ quê cay nồng bao trìu mến Bữa cơm chiều…ai cập bến thương yêu. Gọi nắng lên…gió nâng những cánh diều Nữ thi nhân gửi bao điều ấp ủ Thả hồn thơ về một miền đất hứa Sóng dập dồn những nỗi nhớ chiều buông Tác giả Huyền Mến Màu nắng yêu thương Nắng vẫn hồng trước ngõ đợi tình sang Để mắt ngọc mơ màng trong xa vắng Nhớ điệu nhớ chiều nao đàn gảy tặng Thương vẫn thương bữa nọ phú qua mời. Bỗng nghe lòng xao xuyến quá người ơi! Duyên thắm đỏ trên bờ môi con gái Ước lại ước trao niềm yêu tuổi dại Mơ vẫn mơ thỏa giấc mộng xuân thì. Thích ghê nà, nhân nghĩa đẹp từng khi… Tâm hãnh diện điều chi mình đã có Anh hãy thử nhìn trông về chốn nọ Nắng vẫn hồng trước ngõ đợi tình sang. Tác giả Thơ tình nhỏ Nắng hạ đi Cơn nắng hạ thẩn thờ theo nỗi nhớ Thuở học trò mộc mạc những vần thơ Ký ức về những mùa hạ ngu ngơ Ve rỉ rích khúc tình chờ nhau mãi. Mình buông tay xa rời mùa phượng ấy Tiếng lòng buồn khơi dậy lúc chiều say Chiếc giỏ xe em chở cả hương thừa Cho tôi giữ qua bao mùa mưa nắng. Mưa rơi rớt những cơn mưa Hạ vắng Nghe ngậm ngùi sâu lắng chút tương tư Đã ngả vàng màu giấy trắng phong thư Dòng lưu bút ngày xưa người trao vội. Thời gian trôi theo dòng đời chìm nổi Hoàng hôn vàng trăn trối nhớ màn đêm Hoa phượng xưa rơi từng đợt úa mềm Chiều em hỡi! Chở tình đi đâu đấy! Mùa phượng nhớ mối tình xưa ngây dại Nỗi ngậm ngùi còn đọng mãi trong tim. Tác giả Phú Sĩ Gởi Nắng Về Em Phương ấy bây chừ rét phải không? Nơi anh vẫn phủ màu nắng hồng Xót xa xin gởi về thương nhớ Mong em ấm lại tháng ngày đông Sáng nghe đài báo nơi ấy gió Giá rét phong sương ngập trắng trời Đêm về song cửa lưa thưa tuyết Vắng rồi, em có thấy chơi vơi? Anh nhớ tháng ngày mình bên nhau Ngồi nghe em kể chuyện mai sau Đi qua mùa đông đầy sương giá Bây giờ buốt lạnh một niềm đau Chiều nay nắng rơi đầy trước ngõ Nhờ gió gởi về nơi phương xa Dẫu biết em đang bên ai đó Quên rồi cái thuở cuộc tình ta… Tác giả Huỳnh Minh Nhật Nhớ Anh Nhạt nắng chiều về em nhớ anh Vi vu gió thổi lùa qua mành Cuốn nhẹ ngoài sân vài chiếc lá Lìa cành cũng vội bay đi nhanh Có biết vắng anh giọt nắng sầu Đất trời như cũng khóc tình ngâu Đêm nay có một vầng trăng vỡ Chợt cũng suy tư rớt xuống cầu Anh đã đi rồi đi rất xa Vùi chôn kỷ niệm phai nhạt nhòa Có biết nơi đây còn kẻ đợi Vẫn nhớ nhung mang hình như là Thôi rồi tất cả chẳng còn chi Ai giết đời em tuổi xuân thì Xa cách từ nay không gặp lại Em khóc thương tình hỏi là chi Tác giả NuocMatMuaThu Say Nắng Nắng chờ, nắng đợi ngoài hiên Nắng vờn trên lá..nắng xuyên qua mành Nắng quê Em thật an lành Nắng đưa Anh đến..bên Em âm thầm Nắng chờ Em ghé gốc cây Nắng xuyên cành lá..dọi vờn má Em Nắng đưa sách vở khô giòn Buông lơi tóc cháy..vàng hoe sợi gầy Nắng say..muốn xẩm mặt mày Nắng chiều dọi cháy..má hường của Em Quê Em nắng thật có duyên Tụ hội Anh nắng..nơi này mãi thôi Tác giả Nhung Cao Hoa Nắng Em hay nghịch đùa hoa nắng rơi Trời xuân hoa rộ sắc bên đồi Bướm vờn trêu ghẹo nhành hoa thắm Đẹp cả tình yêu em với tôi. Em hay lặng nhìn hoa nắng rơi Trưa hè rền rĩ tiếng ve trôi Trôi theo cánh phượng buồn rời rã Em khóc bảo rằng “thương quá thôi!” Em bảo tôi tìm hoa nắng rơi Mùa thu chỉ có lá vàng thôi Heo may đùa bước ta trên phố Mây xám ngang trời lơ lửng trôi. Rồi đến đông về không nắng rơi Gió tê buốt lạnh trái tim tôi Người ta đem nắng tôi đi mãi Theo chồng, em bỏ tôi bên đời. Hoa nắng ngày nào em bên tôi Có em tôi có cả trời vui Nay cứ mỗi lần nhìn hoa nắng Lòng tái tê buồn ai hiểu tôi? Xin ai đừng nhặt hoa nắng rơi Còn bao lại nhặt hết đi rồi Đến mai độc bước buồn trên phố Tôi biết lấy gì níu cuộc vui? Tác giả Nguyễn Thảo Nguyên Nắng Trải Bên Thềm Gió reo tiếng vọng xa đưa Bên cầu sóng lượn lối xưa hiện về Duyên lòng gửi ánh trăng thề Đượm ngàn nỗi nhớ cận kề mơ yêu. Non ngàn mây lặng về chiều Ôm dòng nhung nhớ gửi điều quyện mong Khắc ghi ước nguyện bên lòng Hoàng hôn trải lụa thắm dòng tình thơ. Thuyền tình rẽ sóng cận bờ Buồm buông…lối mộng…giấc mơ…hương nồng… Tác giả Donglam Tran Nắng Trải Bên Thềm - Donglam Tran 3. Những bài thơ về nắng công trường Nắng vốn rất rực rỡ, nhưng nắng sẽ lại càng rực rỡ hơn trên những giọt mồ hôi trên công trường. Nắng chiếu lấp lánh qua những toàn kiến trúc và vẻ đẹp của người lao động. Có lẽ vì thế mà Sâm Nguyễn đã cho ra đời bài thơ về nắng công trường hay đến vậy. Nắng Công Trường Tháng 7 rồi sao mà quá nắng Mây im lìm, cóc chẳng buồn than Khổ thân tôi, cháy tạ tàn Cháy luôn đầu tóc, cháy làn... da nâu Hỏi trời cao mưa đâu chẳng thấy Nắng thế này chẳng mấy mà toi Con chim hót chẳng nên lời Chó còn thè lưỡi vào ngồi bóng râm Tối nằm mơ ầm ầm sấm chớp Rồi ào ào lốp đốp mưa to Trong đêm bật tiếng reo hò "Mẹ ơi mát quá, trời cho mưa rồi!" Mơ là thế nhưng thời nắng ngẩn Công trường chiều nắng vẫn chang chang Đá kia mà ngỡ thấy vàng Một tay cầm máy, tay ngang... che trời. Tác giả Sâm Nguyễn 4. Những bài thơ về nắng chiều Không chỉ thay đổi theo mùa, mà trong một ngày, nắng cũng tạo cho mình nhiều vẻ mặt khác nhau. Phải chẳng vì thế, mà người ta chưa bao giờ ngừng sự thú vị về nắng. Phải chăng nắng thay đổi cũng làm lòng người đổi thay? Nắng chiều Có phải mắt em trong chiều biếc Cho anh thương nhớ ngẩn ngơ lòng Sợi nắng hoàng hôn vương mái tóc Buông chùng tơ liễu giữa thu không Thuở ấy giấu lòng một tiếng thương Ôm ấp mộng mơ cõi miên trường Ngoài hiên lá đổ chờ trăng sáng Khe phòng trăn trở một niềm vương Mùa đến mùa đi mùa lại qua Thu qua thu lại thu đi xa Xác xơ cành lá, xơ xác phố Niềm nỗi riêng mang vẫn mặn mà Bên ấy chiều nay có vui không? Chắc vẫn mây xanh, vẫn nắng hồng Nhớ chăng một người thời xa đó? Buồn nắng buồn mưa mãi chờ trông Sưu tầm Chạng vạng Dạo bước cô đơn dưới nắng chiều Sóng buồn phẳng lặng gió đìu hiu Hoàng hôn hạ trắng chân mây bạc Bến buồn xơ xác cõi tịch liêu Dõi mắt nhìn về nơi chốn xa Sao mà hờ hững nắng chiều qua Tà áo em về còn tha thướt Mùi hương đau đớn thật đậm đà Ngửa tay xin hạt cát của trời Cúi đầu dấu lệ để thảnh thơi Nắng hạ chiều nay vô tình quá! Nỗi lòng lữ khách vẫn đầy vơi Ta bước về đâu để thấy người? Rõ là tan nát, rõ mười mươi Khói thuốc loang mờ sương mây hạ Bụi trần xóa hết tháng ngày tươi Đã biết cô đơn dưới nắng chiều Sao hoài mơ mộng chuyện tình yêu? Đường vui người đã quen chân bước Đâu biết buồn này đến bao nhiêu… Sưu tầm Chạng Vạng - sưu tầm Chiều Thu Đi Em đi trong nắng chiều thu ấy Để lá me buồn gửi gió bay Để chút ân tình lên sóng dậy Và trái tim hồng ta ngất ngây…! Em bước đi về nẻo phố xưa Nắng vàng xuyên lá nắng đu đưa… Gửi lại sau lưng bao kỉ niệm Ngọt ngào duyên dáng những ngày xưa…! Không biết tim ta nhói thuở nào Mỗi lần thu đến lại nao nao…? Mặt nước hồ thu im phẳng lặng Mà lòng ta lại thấy xôn xao…! Em lại đi rồi để ngẩn ngơ Trong ta mang nặng kể bây giờ Sao nắng chiều thu vàng vọt quá Để hồn ta lịm mãi trong mơ…! Tác giả Lê Hoàng Nguyên Ánh Nắng Chiều Ánh nắng chiều Hoàng hôn đã tắt Số phận của anh, ôi em yêu! Đêm đến là em biến mất. Tác giả Nắng Trải Bên Thềm Chờ Mưa Em ngồi đợi cơn mưa mùa hạ Góc quán quen nắng gắt trưa hè Ký ức nào, cơn mưa rất lạ Của một thời hai đứa chung che Người thành phố thưa dần nắng cháy! Gái cố đô đong đếm hạt sầu Sông ngàn tuổi con sông còn chảy Mây mười lăm bạc trắng mái đầu Em tìm anh, dư tình thuở ấy Anh nơi nào sao chẳng về đây À đây rồi, cơn mưa đầu hạ Mưa rì rào nghiêng ngả hàng cây Ký ức cũ khô cằn bỏng rát Ngột ngạt buồn, nắng đổ mồ hôi Nắng hanh khô hương tình cũ nát Mưa không về, nắng mãi người ơi… Tác giả Huỳnh Minh Nhật Xem thêm Tổng hợp 23 bài thơ về hoàng hôn buồn và hay nhất, giúp bạn nói thay nỗi lòng mình! 5. Những bài thơ về nắng ở 2 miền đất nước Nắng có mặt tất cả mọi nơi mà chúng ta cần đến. Xuyên qua thời gian, mang đến những biến đổi riêng biệt, vuốt ve tâm hôn vạn vật. Xuyên qua không gian, xua đi tất cả bóng tối trên mọi nẻo đường. Nắng ở hai đầu nam bắc kết nối những mảnh hồn của những người dân đang vất vả mưu sinh. Thơ về Nắng Hà Nội Hà Nội nắng thắm mùa yêu Yêu thương cạn khô dưới trời nắng hạ Đến nụ cười dường như cũng bốc hơi Hạ Nội hôm nay nắng xém mặt người Phố ốm buồn thiu gồng mình dưới nắng. Liễu bơ vơ bên Hồ Gươm im lặng Ghế đá oằn mình níu lại giấc mơ Cây kém xanh đứng dưới nắng bơ phờ Thèm cơn mưa về ngang xua cái khát. Dòng xe cộ tìm bóng râm nghỉ mát Con đường khô bỏng rát bàn chân quen Tôi bất ngờ chạm phải nụ cười em Xua cái nắng chang chang ngày tháng bảy. Hà Nội nắng dường như đang tan chảy Bỗng dịu dàng thắm lại những mùa yêu. Tác giả Nguyễn Lan Hương Hà Nội Nắng Thắm Mùa Yêu - Nguyễn Lan Hương Hà Nội Nắng Thắm Mùa Yêu Hà Nội sao mà nóng quá em ơi. Cũng bởi tình mình chơi vơi nghiêng ngả. Làm cho gió cũng dỗi hờn buồn bã. Lối Em về nắng thả tóc mây bay. Hà Nội mùa này nắng cũng đắm say. Anh gặp em thỏa bao ngày nhung nhớ. Mà sao thấy dường như còn dang dở. Hồ Tây buồn con sóng vỡ lăn tăn. Có phải mình gặp nhau quá khó khăn. Nên nụ hôn còn in hằn nỗi nhớ. Cầu Chương Dương vòng tay nào bỡ ngỡ. Để ai buồn hơi thở cũng mong manh. Hà Nội hè này ít những cây xanh. Nên nắng giận kết lại thành gay gắt. Câu thơ tình chưa gieo vần vụt tắt. Anh đi về đắng ngắt phút chia ly. Hà Nội ơi ! Ta biết nói câu gì. Lòng lưu luyến ….. Níu kẻ đi ….. Người ở ! Tác giả Phạm Hồng Giang Hà Nội ... cháy khát Nắng bỏng rát khô cằn mặt đất Ngột ngạt này rất thật ai ơi Nắng như đốt lửa giữa trời Cháy cành phượng vĩ đỏ rơi không ngừng. Hà Nội đó chưa từng nắng thế Ta hãy về nơi bể phương xa Cùng ai đón nắng chan hòa Sóng xô bờ cát mãi là dịu êm. Ngắm trăng thanh bên thềm người nhé Hôn dịu dàng nhè nhẹ mơ say Nắng như thiêu đốt thế này Hà Nội … Cháy … Khát … Mưa … Đầy dòng châu. Tác giả Trần Diệu Hương Xem thêm Tổng hợp những bài thơ về Hà Nội đong đầy yêu thương và nỗi nhớ Thơ về nắng Sài Gòn Một thoáng Sài Gòn Sài gòn chợt mưa chợt nắng Sài gòn chợt lạ chợt quen Sáng xanh trên vòm me thắm Chiều mưa tí tách triền miên Sài gòn chợt quên chợt nhớ Sài gòn chợt khóc chợt cười Sáng mây vắt ngang đầu phố Chiều hoàng hôn tím giăng đầy Sài gòn đâu mùa đổ lá Chỉ thấy bụi nắng đỏ lừ Sài gòn dòng xe hối hả Mỏi mòn tìm chút hơi thu Sài gòn có em chợt mát Trưa nào gió thổi qua lòng Sài gòn có anh bát ngát Nghiêng vần thơ biếc dòng sông. Tác giả Thạch Thảo Sài Gòn và nỗi nhớ Tạm biệt Sài Gòn ta vào miền cát nắng Nỗi nhớ em mỗi bước mãi giăng hàng Nhớ Sài Gòn cơn mưa chiều bất chợt Bay bay qua đẫm ướt áo em xanh Nhớ Sài Gòn nhớ đôi mắt long lanh Chợt nhìn anh thẹn thùng em khẽ nói Anh anh ơi đường đời muôn vạn lối ! Đừng bao giờ anh nhé nói xa nhau Nhớ Sài Gòn lá me bay trên đầu Đậu trên tóc em lung linh trong nắng Anh yêu em, yêu em nhiều lắm Nắng Sài Gòn sóng sánh giọt yêu thương Sài Gòn ơi! Tạm biệt nhé lên đường Đời sương gió trót vương thân lữ thứ Nhớ Sài Gòn dẫu ngày mai, quá khứ Sài Gòn và em nỗi nhớ muôn đời. Tác giả Sinh Hoàng Sài Gòn Và Nỗi Nhớ - Sinh Hoàng Sài Gòn trong nỗi nhớ Sài Gòn chợt nắng chợt mưa Gió đung đưa rớt câu thơ giữa hè Tuổi đời thổn thức lắng nghe Tiếng thời gian bước mà se sắt lòng Tác giả Phạm Văn Sài Gòn Mưa và Nắng Sài Gòn vẫn hết mưa rồi lại nắng Ghế công viên tựa ngắm lá vàng bay Ngả nghiêng rơi để sợi nắng thêm gầy Từng cánh mỏng chao xa chiều lộng gió Trên phố cũ âm vang đều nhịp gõ Đếm thời gian lẳng lặng bước chân quen Xuống hoàng hôn lộng lẫy những hoa đèn Nghe văng vẳng bản tình ca nức nở Trong quán nhỏ nhạc buồn như gợi nhớ Giữa Sài Gòn đứng ngắm giọt mưa rơi Để sông mưa uốn lượn tận phương trời Mang bóng dáng người yêu xa khuất mãi Em rời bước bỏ Sài Gòn ở lại Với những chiều hò hẹn thả tình bay Thoảng mùi hương của mái tóc ai dài Làm Hoa cỏ nép mình không dám ngẩng Đêm thác loạn Sài Gòn sao trống vắng Tiếng cười ai khúc khích dậy trời yêu Thiếu người xưa nên góc phố tiêu điều Cành phượng rũ đong đưa buồn héo hắt Sài Gòn hỡi đến bao giờ gặp mặt Kỷ niệm xưa len lén gọi hồn tôi Nỗi khát khao như thúc giục bồi hồi Để mưa nắng Sài Gòn luôn bất chợt! Tác giả Nguyễn Nhật 6. Thơ về nắng cho trẻ mầm non Không chỉ với các nhà thơ, nắng còn là đối tượng mà trẻ con rất yêu thích. Để trẻ có thể có cái nhìn sáng tạo hơn đối với các hiện tượng thiên nhiên, một số bài thơ dễ thương về nắng cho bé ra đời. Nắng Nắng vừa đậu trên lá Gió rung nắng rơi ngay Em chạy vội ra nhặt Nắng không vào bàn tay Hoa cúc vàng nắng đậu Hoa cúc càng vàng tươi Nắng mà có hoa cúc Nắng cũng thơm nắng ơi! Tác giả Lê Hồng Thiện Nắng - Lê Hồng Thiện Xem thêm Giúp bé có cái nhìn đa sắc màu về mọi thứ xung quanh qua 35 bài thơ ngắn dễ thương! 7. Thơ về nắng và gió Hòa Cùng Nắng Gió... Thơ mang tâm trạng của mình Đôi lúc ướt át lình xình khó coi Có khi còn có mùi hoi Nhiều khi lại đứng gương soi cuộc đời Là lúc tâm trạng chơi vơi Khi sấp khi ngửa, lúc đời đảy xô Đêm đông lạnh lẽo thế cô Có khi lòng lắng nhìn vô Tâm đời Đôi khi chỉ dám hợt hời Đứng xa nhìn lại chào lơi mặc tình Thơ là lời ở quanh mình Mang tâm mang bóng mang hình mà thôi... Thơ là khúc hát bờ môi Hòa cùng nắng gió nhẹ trôi vào dòng... Tác giả Cong Chinh CH2 Hòa Cùng Nắng Gió - Cong Chinh Mong Là Gặp Nhau Ít nhiều nắng gió hiểu lòng Bởi tại nắng gió mãi rong chơi hoài Làm người chờ đợi mắt cay Con tim ngủ gật cũng may thu về Lắc lư nhìn lá vân vê Nhớ ngay hình dáng thôn quê hôm nào Đợi mong được dịp lao xao Ghép câu thơ mới vơi bao lạnh chờ Có đà bắt nhịp cầu thơ Để mà bước tiếp đường mơ cuộc đời Vai thêm đủ thứ nào vơi Có nặng vai chứ nhưng hơi bằng lòng Cầu thơ bắt nhịp hư không Nắng gió thêm hiểu nên vòng ghé qua Có mà nhắn gởi quê nhà Câu thơ chờ đợi mong là gặp nhau. Tác giả Nguyễn Thanh Thanh 8. Những bài thơ về nắng buồn Nắng buồn Nắng buồn thương nhớ bên nhau Nhìn lưa thưa lá niềm đau trong cành Giọt mờ trong mắt em xanh Tự ngày đất đỏ chân đành bước đi. Còn không một bận quay về Vườn xưa ngó bóng trăng thề vàng gieo Đường thu gió muộn thổi vèo Ngựa hồng sực tỉnh truông đèo rộng thênh Nắng đã phai màu Mùa hạ đến, chở mưa vào trong nắng! Sao tâm hồn không nắng cũng chẳng mưa Tháng năm về, nghe kỷ niệm đong đưa Thuở đôi lứa say sưa bao mộng ước! Rồi bỗng nhiên tình quay lưng, cất bước! Yêu thương tan như bọt nước giữa dòng Câu hẹn thề bay vào cõi hư không Để con phố mãi chờ mong ai đó! Phải chi tôi được hóa thành cơn gió Theo mây trời đi tìm kiếm cánh chim! Máu cuối cùng , cũng sẽ chảy về tim Người mãi mãi cũng lặng im, không nói! Mùa hạ đến, ve râm ran trên lối Bóng hình ai như sương khói mịt mờ Còn chi đâu để mà đợi , mà chờ Sao vẫn thấy lòng xót xa, cay đắng! Mùa hạ đến, chở mưa vào trong nắng Nắng nhạt màu rồi, sao mưa chẳng về thăm! Tác giả Bùi Giáng Chiều rơi Đường chiều nắng vàng ngập lối Mình em lẻ loi bên đời Em đi về đâu mà vội Mây trời buồn bả chơi vơi Từng giọt nắng vàng nhẹ rơi Bóng em liêu xiêu bên trời Nghiêng nghiêng chiếc vành nón lá Thương em đơn độc bên đời Chùm thơ về nắng hoài niệm Sắc nắng mang cho ta bao hoài niệm, ngắm nhìn cứ mãi nhớ về chuyện ngày xưa. Tác giả Vũ Hùng Việt Nắng xưa Nắng xưa nhớ…ngày thơ chơi đồng cỏ Gió mênh mông vui gót nhỏ tung tăng Đất bùn sâu in dấu vết chân hằn Thầm vui sướng ta vân đằng Thánh Gióng Trưa vắt vẻo cơn mơ nghiêng cánh võng Nép mành tre tia sáng óng lung linh Hôn má em ru nắng nhẹ bên mình Vàng da sạm thân ôm tình non nước Hoàng hôn xuống ai soi gương tóc mượt Nắng đi tìm cơn gió lướt bờ mi Bao yêu thương xao xuyến nhớ nhung gì? Nồng giấc ngủ ru vần thi kiều diễm Xa tuổi mộng tha phương trời mây tím Lá dần rơi sương điểm tóc mây bồng Dư âm nào ngơ ngẩn cả trời đông Làng quê cũ…nắng còn không..màu nhớ? Tác giả Phan Quỳnh Như Hỏi nắng chút Hỏi nắng này có nhớ nụ hồng xinh Mà hồng cứ nghiêng mình từng đêm trải Còn chàng Nắng vẫn lang thang đi mãi Để hồng buồn trong hoang dại nhớ ai Nắng hãy về đừng để nụ hồng phai Đêm nức nở lệ lăn dài buồn thảm Bờ mi ướt má hồng kia ảm đạm Nên Nắng à đừng ghé thảm cỏ xanh Bờ môi ngoan vẫn đấy mãi để dành Chờ nắng quyện ươm mầm xanh hạnh phúc Trái tim nhỏ ngày đêm luôn thúc giục Đợi nắng về hun đúc một tình yêu. Tác giả Ngọc My Hỏi Nắng Chút - Ngọc My Bâng khuâng Trời mưa con gió lướt qua Nắng buồn ướt cả ngày già tháng năm Có con đò nhỏ về thăm Bến đò ngày cũ bâng khuâng một chiều. Tác giả Nguyễn Ngọc Giang Xem thêm Chọn lọc những vần thơ về gió lãng mạn, đong đầy cảm xúc 9. Thơ về nắng hoài niệm Hàng phượng vĩ đỏ rực khoe sắc thắm, nắng cũng dốc lòng tô thêm sắc màu hoa. Nắng đi qua nhiều nơi, nhưng có lẽ, cảm xúc khác biệt nhất vẫn dừng lại ở khoảng sân trường nhỏ. Màu nắng lấp lánh trên vầng trán nhỏ của cậu học trò, hạt nắng lung linh nhẹ nhàng đáp lên mái tóc mềm của cô học sinh. Nắng sân trường đã chứng kiến bao mối tình ngây ngô và hồn nhiên ấy. Hạ Về Trong Đáy Mắt Nâu Cái nắng hè oi bức đổ mồ hôi Gió mây trôi hững hờ bằng lăng tím Hạ lại về giục lòng ta tìm kiếm Em giấu gì đằng sau đáy mắt nâu? Hạ về rồi em còn lạc nơi đâu? Sao chẳng nói để ve sầu nức nở Mưa hạ về nghe như lời than thở Bụi thời gian bị bôi xóa lạnh lùng Ta chạnh lòng đơn lẻ vẽ chân dung Một hồn thơ cho những ngày xa vắng Gửi tặng em tiếng tự tình sâu lắng Tiếng yêu đầu thuở mười tám ngây ngô Giờ qua rồi thời áo trắng vu vơ Em vẫn thế, thờ ơ nào có biết Phượng vẫn rơi, và rơi không kể xiết Ngọn lửa tình còn thổn thức trong ta Hạ nay về ta nhớ hạ hôm qua Nhưng hạ hỡi, ta chẳng còn lo sợ Ngày hạ đi bỏ lại tình dang dở Nay hạ về, tình vẫn vậy, dở dang… Tác giả Huỳnh Minh Nhật Hạ Về Trong Đáy Mắt Nâu - Huỳnh Minh Nhật Người ta thường đứng dưới mưa để trút bầu tâm sự, còn dưới nắng, họ ngẩng cao đầu và tận hưởng. Cuối tuần này, hãy dành lại chút thời gian yên tĩnh cho bản thân, tự thưởng cho mình một buổi chiều bên tách cà phê và lắng nghe các bài thơ về nắng. Sưu tầm Nguồn ảnh Internet
cảm xúc khi anh nhớ em nhìn lên trời cao